Ngẩng đầu nhìn thoáng qua sắc trời, Chu Hạo không có tiếp tục lưu lại.
Ý nghĩ trong đầu lóe lên, thân thể hắn trong nháy mắt biến mất.
Sau đí hắn liền về tới biệt thự số 10 của căn cứ huấn luyện tinh anh toàn cầu số bảy của thành lũy tiền tuyến.
"Không biết tiểu gia hỏa này có thể chui vào trong không gian của Huyền Vũ Thần Quy Giáp không?" Nhìn Sư Hổ Thú đang ngủ, ý niệm Chu Hạo bao phủ Sư Hổ Thú, thử chuyển nó vào không gian của Huyền Vũ Thần Quy Giáp.
Xoạt!!!
Sư Hổ Thú lập tức biến mất, mà không gian bên trong Huyền Vũ Thần Quy giáp lại có thêm một con mèo nhỏ có cánh.
Quan sát một hồi, thấy Sư Hổ Thú không có bất kỳ khó chịu nào, trên mặt Chu Hạo mới lộ ra vẻ tươi cười.
Sáng sớm hôm sau, Chu Hạo còn đang ngủ nướng trên giường, bên ngoài liền truyền ra một tràng tiếng gõ cửa.
"Ai vậy?" Hắn ôm chăn, nhắm mắt hỏi.
"Chu Hạo, mau rời giường đi rèn luyện!" Hứa Linh hô to, tăng thêm tiếng gõ cửa.
Chu Hạo tức giận trả lời: "Các ngươi đi rèn luyện trước đi, lát nữa ta sẽ qua."
Bành!!!
Trên ban công rất nhanh vang lên tiếng gì đó rơi xuống đất.
Ngay sau đó Chu Hạo cũng cảm giác được lỗ tai bị một bàn tay mềm mại nắm lấy.
"Hứa Linh! Ngươi làm gì vậy?" Thật ra hắn đã sớm cảm ứng được Hứa Linh.
"Ngươi mau đứng lên cho ta, đã tiến vào huấn luyện doanh thì không được lơi lỏng!" Hứa Linh trừng mắt Chu Hạo: "Nếu ngươi còn không dậy ta sẽ bảo Trương Nghị bưng một chậu nước hắt lên chăn ngươi."
Chu Hạo im lặng, nghĩ đến sau này có thể mỗi ngày hắn đều sẽ bị Hứa Linh đánh thức, hắn có chút hối hận vì ở cạnh phòng nàng.
Chu Hạo đứng dậy, dụi dụi mắt, lập tức nhìn thấy Hứa Linh mặc áo ba lỗ màu vàng nhạt, phía dưới là quần thể thao rộng thùng thình, hắn không nhịn được thốt lên: "Tâm hồn của ngươi thật to!"
Hứa Linh xấu hổ đến mang tai, trừng mắt mắng Chu Hạo: "Mau dậy đi, ta ở dưới lầu chờ ngươi. Đám người Trương Nghị, Viên Thành, Vân Yên đều đã đến, ngươi đừng để mọi người chờ lâu."
Nói xong nàng liền xoay người nhảy xuống biệt thự.
Chu Hạo nghe vậy liền rời giường mặc quần áo, sau đó đi ra khỏi biệt thự.
"Mọi người dậy sớm thế!" Hắn gãi đầu, có chút xấu hổ.
Viên Thành cười nói: "Đi thôi, chúng ta đi sân luyện võ rèn luyện một hồi, sau đó đi nhà ăn. Nhiệm vụ hôm nay là hiểu rõ kiến trúc của huấn luyện doanh này."
Rất nhanh một ngày đã trôi qua.
Chạng vạng tối, đám người Chu Hạo mồ hôi đầm đìa từ sân luyện võ trở về.
Mọi người đều trở lại biệt thự, Hứa Linh nhịn không được đá Chu Hạo một cước.
"Sao ngươi lại đá ta?" Chu Hạo thích thú tựa vào ghế sô pha, vừa uống nước vừa hỏi.
Hứa Linh hừ nói: "Trong lòng ngươi cũng biết rõ lúc ở sân luyện võ ngươi đã nhìn vào đâu a!"
Chu Hạo ho khan một tiếng.
Hứa Linh hung hang nói: "Sau này ngươi chỉ được phép nhìn ta, nghe thấy không?"
Chu Hạo thầm nói: "Ngươi cũng không cho ta nhìn mà."
Hứa Linh đỏ mặt nói: "Đợi sau này ngươi ngoan ngoãn ta sẽ cho ngươi nhìn."
Ánh mắt Chu Hạo lập tức sáng lên: "Thật sao?"
"Ta lừa ngươi lúc nào?" Hứa Linh giận mắng.
Nhìn thấy nước miếng Chu Hạo sắp chảy ra, nàng lập tức xấu hổ: "Đừng có đoán mò, ta không cho ngươi nhìn cái khác đâu."
Chu Hạo đang chuẩn bị nói gì thì dưới lầu liền truyền đến âm thanh của Trương Nghị.
"Hứa Linh, viện trưởng gọi ngươi!"
"Ta đi tới chỗ viện trưởng trước."
Hứa Linh nhanh chóng rời đi.
Thân ảnh Chu Hạo lóe lên, đi tới bên ngoài căn cứ thành lũy, giữa trưa hắn đã gửi tin nhắn cho Hàn Phổ nói chạng vạng tối mình sẽ tới.
Khi hắn đi tới cửa vào phía tây căn cứ thành lũy, Hàn Phổ cùng mấy vị nam nữ có khí tức cường đại đang chờ hắn.
"Chu đại nhân!" Vừa thấy Chu Hạo, Hàn Phổ lập tức hưng phấn chạy ra chào đón.
Mấy vị nam nữ kia cũng vội vàng tiến lên.
"Chu đại nhân." Bọn họ cung kính hô.
Dù sao trước mắt bọn họ chính là một vị Siêu Phàm cảnh cửu phẩm, là siêu cấp cường giả đứng ở đỉnh phong nhân loại.
Chu Hạo gật đầu, cười nói: "Được rồi, không cần đa lễ, lần này ta tới chủ yếu là để áp chế độc tính trong người Hứa Linh."
Hàn Phổ vội nói: "Phiền ngài đích thân đi một chuyến.”
"Không sao, chút khoảng cách ấy không tính là gì. Đi thôi, mang ta đi huấn luyện doanh tinh anh toàn cầu số bảy." Chu Hạo tùy ý nói.
Hàn Phổ lập tức đưa tay làm ra một động tác mời, sau đó cả đám cùng nhau chạy tới trại huấn luyện doanh tinh anh toàn cầu số bảy.
Không bao lâu sau, đám người đã đi tới văn phòng của viện trưởng.
Thi Chí nheo mắt lại, nhìn về phía Chu Hạo, đồng thời trên người hắn còn tản ra một cỗ uy áp kinh khủng.
Chu Hạo biết đây là Viện trưởng đang thử mình, hắn bất động thanh sắc trực tiếp đi lên phía trước.
Đám cường giả Siêu Phàm cảnh kia trong lòng còn hoài nghi thực lực của Chu Hạo, thấy một màn như vậy thì đều biến sắc, vì Chu Hạo có thể thoải mái không nhìn uy áp của Thi viện trưởng, chứng tỏ thực lực của Chu Hạo sâu không lường được.